Đăng nhập - Đăng kí

Forum hiện nay đã được mở, các bạn có thể tự do tham gia. Chúc các bạn vui với Manga Anime House =))

You are not connected. Please login or register

tamcongchua2001 1  [One shot] Điệu valse đêm giao thừa	     Empty [One shot] Điệu valse đêm giao thừa Fri Jun 01, 2012 4:00 pm


tamcongchua2001




Tiểu Tử
Tiểu Tử
Huy hiệu

Bạn điền "Tài sản"
Thú nuôi, Huân chương,...: Pet của Praxian, Huân chương Admin
Author : Pelun_96
Nguồn: [You must be registered and logged in to see this link.]


- Cậu xem gì vậy ??_ Shinichi rúc đầu vào, tò mò không biết Ran đang say sưa gì mà chúi mũi vào quyển truyện tranh.

- Cậu xem này Shinichi…Hoàng tử và công chúa cùng khiêu vũ với nhau trong lễ cưới của họ kìa ! Cậu thấy tuyết rơi xung quanh họ không ?? Thật là đẹp…_ Ran khẽ reo lên, chìa trang truyện ra cho Shinichi.

- Hừ…Toàn là trò trẻ con…_ Shinichi khịt mũi toan bỏ đi

- Thôi đi ! Chỉ vì cậu không biết khiêu vũ cậu mới nói thế !_ Ran nói với theo, giọng cao hơn bình thường

- Gì chứ ! Tớ- Shinichi Kudo- tiểu thám tử Nhật Bản, không có cái gì là không biết cả ! Rõ chưa !_ Cậu cũng tức tối quay lại, mặt hầm hầm_ Cái trò khiêu vũ vớ vẩn đó thì có gì là hay ho…

Shinichi bỏ về.
Ran vẫn thích thú xuýt xoa quyển truyện tranh
Khi đó Ran và Shinichi 7 tuổi.





******





- Này Shinichi… Tớ chuẩn bị đi học khiêu vũ, vì Shinichi cũng có kinh nghiệm nên làm bạn nhảy với tớ nhé !_ Ran ngại ngùng đề nghị.

- Hở….Khiêu vũ áh…À,..Tất nhiên…Tất nhiên là tớ biết khiêu vũ rồi nhưng…_ Shinichi lúng túng_ Nhưng thế thì mọi người sẽ trêu chọc tớ…

- Hừm…Vậy… thì thôi…._ Hàng mi dài cụp xuống . Ran ngượng ngùng tạm biệt ra về..



Ran ra về.
Đôi mắt Shinichi thoáng buồn
Khi ấy, Shinichi và Ran 12 tuổi.





*****





- Cậu không dự Hội trường à ??_ Ran lúi húi dưới bếp , giọng vọng lên

- Không..Tớ còn có việc quan trọng hơn _ Shinichi vẫn không rời quyển truyện trinh thám trên tay

- Nhưng…Tớ nghe nói có cả rất nhiều chương trình …_ Giọng Ran nhỏ lại, thầm thì_ Có cả khiêu vũ nữa…

- Tớ…tớ không thích..Đơn giản là vậy…


Ran thôi không nói nữa. Cô nấu xong rồi ra về.
Ánh mắt tím thất vọng.
Cậu khẽ liếc nhìn cô.
Khi đó, Ran và Shinichi 15 tuổi.




******





- Con đồng ý_ Cô gái nở một nụ cười hạnh phúc

- Con đồng ý.

- Giờ con có thể hôn cô dâu_ Vị linh mục già chậm rãi mỉm cười.


Một nụ hôn thật ngọt ngào, nồng nàn .
Cả hai đắm chìm trong hạnh phúc.
Tiếng nhạc vang lên …





- Chúc mừng cậu Sato _ Yumi chạy đến bên Sato- người con gái đang khoát tay cạnh Takagi_ he..he..Cuối cùng thì bà mai này cũng được chứng kiến cảnh này….

- Chúc mừng chị, chị Sato_ Ran xúng xính trong chiếc váy tím , đặt vào tay Sato một món quà nho nhỏ_ chúc chị hạnh phúc !

- Cảm ơn em !_ Sato ôm chầm lấy Ran .






- Nào…Giờ ta khiêu vũ thôi !!!!!!!!!_ Tiếng của ông thanh tra Mergure vang lên ầm ĩ.

- Mời Ran và Shinichi hãy mở màn đi nào ! Cặp đôi yêu thích của tôi !_ Sato nhanh chóng chộp láy micro, giọng cô nàng vang vang lên.

- Hú..Hú.. !!!!_ Tiếng vỗ tay, reo hò ầm ĩ . Dường như cả đội trinh sát hôm nay “ năng động” lạ !



- Xin lỗi…Nhưng…Thật ra …em đang có việc bận…_ Shinichi vội vã rời khỏi sau một câu từ chối lịch sự



- Lạ nhỉ ? Lúc nãy, Kudo còn đùa là hôm nay sẽ ở lại đến tối để góp vui một bài hát mà sao giờ lại bận…??_ Câu nói của Eisuke vô tình vang lên.




Không khí vui vẻ như chùn xuống.
Ai cũng ái ngại nhìn Ran




- Thôi nào,…Chắc cậu ấy có việc bận đột xuất. Nhưng em cũng xin đàn tặng anh Takagi và chị Sato một khúc nhạc nhé !_ Ran nhẹ mỉm cười rồi bình thản , dạo tay trên những phím đàn.



Âm thanh réo rắt, trầm buồn rồi bỗng vui tươi.
Mọi người cũng vỗ tay theo nhịp rồi hát vang một ca khúc nào đó.
Buổi tiệc kéo dài rất lâu sau đó.

Không có sự có mặt của Shinichi.
Và Ran, một lần nữa, đôi mắt tím lại đong đầy sự thất vọng lẫn nghi hoặc
Năm ấy, Shinichi và Ran 17 tuổi.




******





- Ran…Sao lại trốn ở đây vậy ? Tiệc của tớ chán đến vậy sao ?_ Sonoko vờ trách móc

- Không..Chỉ là…

- Ran , ra chơi tí đi ! Lát nữa mọi người sẽ cùng khiêu vũ với nhau !_ Sonoko nháy mắt, tay vẫy vẫy về phía Makoto

- Uhm…Cậu đi trước đi ! Trong đó hơi ngộp. Tớ ngồi đây cho thoáng tí rồi tớ sẽ vào mà !_ Ran cười hiền.


Trong chiếc váy trắng , mái tóc buông thõng. Nhìn Ran thật sự rất giống một nàng công chúa. Một nàng công chúa với đôi mắt tím buồn.




Ran đã là một cô thiếu nữ 20.
Nhưng giờ, bên cạnh cô không có Shinichi





*******





Đã 3 năm trôi qua…
Shinichi vừa trở về Nhật Bản sau 3 năm….





- Ủa…Mình có thư của Sonoko à ?_ Shinichi đọc lướt qua, tay bấm nhanh điện thoại_ Tiệc mừng năm mới, và…??!




- Alo…Mẹ à ! Mẹ có rảnh không ? Mẹ bay về Nhật ngay nhé. Con cần mẹ giúp !_ Giọng chàng thám tử trẻ tuổi khẩn khoản trong điện thoại

- Ôi… Mẹ luôn có thời gian rảnh với bé Shin mà ! Được rồi, mẹ về Nhật ngay !_ Giọng Yukiko vừa cúp máy lại lảnh lót ngoài cổng _ Bé Shin ! Mở cửa cho mẹ vào nào ! Mẹ tới rồi nè !^^

- Mẹ…??!_ Shinichi tái mặt… mẹ biết thuật Teleport của KID sao ??

- Sao..?? Con cần mẹ giúp gì ??

- Mẹ giúp con….





Cả ngày hôm đó , tiếng nhạc tràn ngập khắp căn biệt thự cổ kính .





*****






- Ran !! Đến đây nào !_ Tiếng Sonoko hối thúc

Miễn cưỡng, Ran tiến đến sân lớn biệt thự Suzuki

Những cặp đôi vừa tách ra , tiếng nhạc từ sôi động bỗng trở nên nhẹ nhàng.
Ánh đèn chíu đến Ran, mọi người xung quanh dồn ánh mắt vào cô.



** Sonoko lại bày ra trò gì đây ??** Ran đưa tay lên che ánh đèn, nhíu mày để nhìn mọi vật cho rõ.






Một ánh đèn khác chíu vào một dáng của ai đó. Một chàng trai. Trông người đó thật quen. Cậu chầm chậm tiến đến Ran.

Xung quanh , mọi thứ như bị ánh đèn kia làm lu mờ hẳn. Chỉ còn cô và cậu.
Là Shinichi .
Là cậu. Cậu đã trở về. Cậu đang đứng trước mặt cô.






- Cậu nhảy với tớ điệu này nhé !_ Shinichi lịch thiệp chìa bàn tay ra, đôi mắt cười tinh nghịch.

- Hi hi…_ Ran bật cười, nụ cười thật trong. Rồi vờ kéo váy, khẽ cúi chào Shinichi, cô vẫn bật cười khe khẽ. _ Vinh hạnh của tớ.





Tiếng nhạc nhè nhẹ vang lên.
Nắm chặt tay Shinichi, Ran xoay người nhẹ. Chiếc váy trắng tung bay trong gió.




- Nào mọi người !_ Tiếng Sonoko vang lên.

Xoẹt….

Pháo hoa bắn lên không trung.
Những bông giấy trắng muốt được thả từ ban công xuống sân . Hoa giấy bay chấp chới …
Hệt như những bông tuyết trong truyện cổ.
Trong tà váy trắng tinh khôi, nàng công chúa khẽ dựa đầu vào vai hoàng tử.
Đôi khi, hạnh phúc chỉ đơn giản vậy....





Ran dựa đầu vào vai Shinichi đắm chìm trong âm thanh nhẹ nhàng , tận hưởng những giây phút ngọt ngào, tận hưởng điệu Valse trong đêm Giao thừa…..



*******




Ngoại truyện :



- Hôm nay em lạ nhỉ ?? Không đòi ra ngoài tung tăng với bọn trẻ à ?_ Yusaku mỉm cười trêu chọc vợ

- Anh nói hay nhỉ ? Bé Shin chẳng biết gì về khiêu vũ cả. Dạy thằng bé mà chân em bị giẫm đến nỗi sưng vù lên rồi nè !_ Yukiko phụng phịu trả lời

- Thật à ? Mà ra là thằng bé ngại khiêu vũ là vì không biết ư ? Nhưng xem ra thằng bé học nhanh đấy chứ !

- Đấy hoàn toàn là nhờ cô giáo giỏi đấy chứ !

- Ừm…Thì em giỏi ! Thế em muốn thưởng gì đây ??

- Uhm…_ Yukiko vờ đưa tay lên xoa xoa cằm, ra chiều suy nghĩ mông lung lắm_ Hôn vào má em đi !_ Cô mỉm cười tinh nghịch, chỉ tay vào gò má phúng phính ửng hồng

- Vinh hạnh của anh_ Yusaku cười vang, nhẹ đặt một nụ hôn vào má vợ mình.



Yusaku choàng tay sang vai Yukiko, khoan khoái ngắm nhìn cậu con trai đang khiêu vũ.

Tiếng nhạc du dương, êm đềm….
Tất cả thật ngọt ngào…
Một điệu Valse trong đêm Giao thừa….

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

Junalone coppyright @ 2011-2012